Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Gió hiu hiu thổi một vài 
                            ngọn
                            
                            Gió hiu hiu thổi một vài “bông” lau.
                            
                            
                             lau.
Rút trâm sẵn giắt mái đầu,
Vạch da cây vịnh bốn câu ba vần.
Lại càng mê mẩn tâm thần,
Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra.
Sầu tuôn đứt nối, châu sa vắn dài.
Vân rằng: "Chị cũng nực cười,
Khéo dư nước mắt khóc người đời xưa."
Rằng: “Hồng nhan tự 
                            nghìn
                            
                            Rằng: Hồng nhan tự “thuở” xưa,
                            
                            
                             xưa,
Cái điều bạc mệnh có chừa ai đâu.
Nỗi niềm tưởng đến mà đau,
Thấy người nằm đó biết sau thế nào?"
Quan rằng: "Chị nói hay sao,
Một điều là một vận vào khó nghe.
Bóng chiều đã ngả, dặm hoè còn xa.”
Kiều rằng: "Những đấng tài hoa,
                            Chết
                            
                            “Thác” là thể phách...
                            
                            
                             là thể phách, còn là tinh anh.
 Dễ 
                            thay
                            
                            Dễ “hay” tình lại...
                            
                            
                             tình lại gặp tình.
Chờ xem ắt thấy hiển linh bây giờ."
Một lời nói chửa kịp thưa,
Phút đâu trận gió cuốn cờ đến ngay.