Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Sở Khanh
thét
Sở Khanh “quát” mắng đùng đùng,
mắng đùng đùng,
Bước vào vừa rắp thị hùng ra tay.
Nàng rằng: "Trời nhé có hay!
Quyến anh rủ yến sự này tại ai?
Đem người dảy xuống giếng thơi.
Nói rồi rồi lại ăn lời được ngay!
Còn tiên Tích Việt ở tay,
Rõ ràng mặt ấy mặt này chứ ai?"
Lời ngay đông mặt trong ngoài,
Kẻ chê bất nghĩa, người cười vô lương.
Chờ xong
“Dơ tuồng” nghỉ mới kiếm đường tháo lui.
nghỉ mới kiếm đường tháo lui.
Buồng riêng, riêng những sụt sùi,
Nghĩ thân mà lại ngậm ngùi cho thân.
Tiếc thay trong giá trắng ngần,
Đến phong trần, cũng phong trần như ai!
Tẻ vui cũng một kiếp người,
Hồng nhan phải giống ở đời mãi ru?
Kiếp xưa đã vụng đường tu,
Kiếp này chẳng kẻo đền bù mới xuôi.
Dẫu sao bình đã vỡ
rơi
Dẫu sao bình đã vỡ “rồi”,
,
Lấy thân mà trả nợ đời cho xong!"
Vừa tuần nguyệt
rạng
Vừa tuần nguyệt “sáng” gương trong,
gương trong,
Tú bà ghé lại thong dong dặn dò: