Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Giở đồ chuông khánh xem qua,
Khen rằng: "Khéo giống của nhà Hoạn nương!"
Giác Duyên thực ý lo lường,
Đêm thanh mới hỏi lại nàng trước sau.
Nghĩ rằng khôn nỗi giấu mầu,
Sự mình, nàng mới gót đầu bày ngay:
"Bây giờ, sự đã dường này,
Phận hèn, dù rủi dù may tại người."
Giác Duyên nghe nói rụng rời.
Nửa thương, nửa sợ bồi hồi chẳng xong.
RỈ nghe nàng mới giãi lòng:
"Ở đây cửa Phật là không hẹp gì;
Để nàng cho đến
thế này
Để nàng cho đến thế “thì” cũng thương!
cũng thương!
Lánh xa trước liệu tìm đường,
Đứng chờ nước đến nên dường còn quê.”
Có nhà
nàng
Có nhà “họ” Bạc bên kia,
Bạc bên kia,
Am mây quen lối đi về dầu hương.
Nhắn sang dặn
hỏi
Nhắn sang, dặn “hết” mọi đường,
mọi đường,
Dọn nhà hãy tạm cho nàng
chứa
Dọn nhà hãy tạm cho nàng “trú” chân,
chân,
Những mừng được chốn an thân,
Vội vàng nào kịp tính gần, tính xa.
Bạc bà học với Tú bà đồng môn!