Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Đem vào đến trước trung quân,
Hồ công thấy mặt ân cần hỏi han.
Rằng: "Nàng chút phận hồng nhan,
Gặp cơn binh cách nhiều nàn cũng thương.
Đã hay thành toán miếu đường,
Giúp công cũng có lời nàng mới nên.
"Bây giờ sự đã vẹn tuyền,
“Mặc lòng nghĩ ĐÓ muốn xin bề nào.”
Nàng càng
NHỎ ngọc TUÔN DÀO
Bản này lại khắc như ở câu 1759 (chú thích 609): cần xét nên đọc ĐŨA NGỌC hay đọc ĐỔ/DỎ/GIỎ/NHỎ trước chữ NGỌC? Bản C có thể cũng vậy, tuy chữ khắc mất nét, phải đoán. Bản A và bản B dùng GIỌT NGỌC (< DỌT vì thanh phù ĐỘT). Riêng bản D, chữ bị mất nửa dưới, đoán rằng dùng chữ TỦI.
Sau hai chữ trên là 2 chữ cũng có sự khác nhau giữa các văn bản: ở bản này và ba bản A, B, D đều TUÔN DÀO; riêng ở bản C: DẦM DÀO.
,
Ngập ngừng mới gởi thấp cao sự lòng.
Rằng: "Từ là đấng anh hùng,
"Dọc ngang trời rộng vẫy vùng bể khơi.
Tin tôi nên quá nghe lời,
ĐƯA thân bách chiến làm tôi triều đình.
"Ngỡ là phu quí phụ vinh,
"Ai ngờ một phút tan tành thịt xương!
"Năm năm trời bể ngang tàng.
ĐEM mình đi bỏ chiến trường như không.
Khéo khuyên kể lấy làm công,
"Kể bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu!