Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Về sau ta phải
lo lừa
lo tính , mưu làm một việc gì.
đền ơn
Ngư rằng tôi chẳng trông ơn
Cho tròn nhân nghĩa thì hơn bạc vàng
Nhớ xưa trong núi
Lư sơn
một núi có nhiều thắng cảnh ở tỉnh Giang-Tây, Trung-Quốc, đời Ân, Chu, anh em Khuôn Tục làm nhà ở ẩn trên núi này, nên cũng gọi là núi Khuông-Lư
Có ông ngư phụ đưa chàng
Ngũ viên
tên tự là Tử Tư, một tướng tài đời Xuân Thu, người nước Sở, cha và anh bị Sở Bình Vương giết, Tử Tư chạy trốn sang Ngô. Đến một dòng sông, gặp ngư phủ, ngư phủ thấy Tử Tư đói, đi kiếm cơm cho ăn, và chở qua cứu thoát nạn. Sau Tử Tư giúp Ngô đánh phá Sở, báo thù cho cha anh.
Đến sau
đình trưởng
đời Tần, Hán, cứ mười lý đặt làm một đình, có đình trưởng coi giữ trộm cướp, Đình còn gọi là nhưng quán nghỉ lập dọc đường, năm dặm một “đoản đình”, mười dặm một “trường đình”
đỗ thuyền
Đưa ông
Hạng Vũ
một tướng tài có sức mạnh phi thường, đã đánh phá nhà Tần, lập nên cơ nghiệp nước Sở, tự xưng là Tây Sở Bá vương, giành thiên hạ với Lưu Bang tức Cao Hán Tổ, nổi tiếng bách chiến bách thắng trong cuộc “Hán Sở tranh hùng”. Sau cùng, Hạng Vũ lại thua to, chạy đến sông Ô-Giang giáp đất Giang-đông, xứ sở của Vũ. Một người đình trưởng biết Vũ, chào thuyền mời Vũ qua sông để về Giang-Đông. Vũ nghĩ thẹn với đồng bào và xứ sở của mình, không chịu về và lấy gươm tự tử
ở miền Ô-Giang
Huống nay bao nợ khắp đường nhân duyên
Ngư rằng từ tạ xuống thuyền
Võ Công xem thấy lòng phiền muộn thay
Vân Tiên ngươi hãy ngồi đây
Cho ta trở lại sau này liệu toan
Công rằng: Mụ hỡi Quỳnh Trang
Cũng là ái nữ Thể Loan thế nào
Mặc bay toan liệu làm sao
Vốn không ép vợ, lẽ nào ép con
Loan rằng: Gót đỏ như son
Xưa nay ai nỡ đem chôn dưới bùn