Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Gọi là trả chút nghĩa người,
Sầu này dằng dặc muôn đời chưa quên.
Kiếp này duyên đã phụ duyên,
Dạ đài
tức âm phủ
còn biết sẽ đền
lai sinh
kiếp sau. Đoạn này nguyên truyện viết: “Kiều xuất thời, chúc thác tương muội thị đại thường minh ước vị kim sinh bất đắc dữ nhĩ hài liên lý nguyện đáo lai sinh tục thử minh... ” = Nàng Kiều lúc bước đi dặn dò xin đem em nó thay lời thề thốt và nguyện kiếp này đã chẳng được cùng chàng kết tóc xin để kiếp sau lại nối lời thề.
.
Mấy lời ký chú đinh ninh,
Ghi lòng để dạ cất mình ra đi.
Phận sao bạc mấy Kiều nhi,
Chàng Kim về đó, con thì đi đâu?"
Ông bà càng nói, càng đau,
Chàng càng nghe nói, càng dàu như dưa.
Vật mình bão gió tuôn mưa,
Dầm dề giọt ngọc, thẫn thờ hồn mai!
Đau đòi đoạn, ghẻ đòi thôi,
Tỉnh ra lại khóc, khóc rồi lại mê.
Thấy chàng đau nỗi biệt ly,
Nhận ngừng
nén lòng cầm nước mắt lại.
ông mới vỗ về lại khuyên:
"Bây giờ
ván đã đóng thuyền
ý nói tấm ván đã đem đóng thuyền rồi, thời không còn đem làm gì được nữa cũng như Thuý Kiều đã bán mình rồi, đã đi lấy người khác rồi thì cũng không thể kết duyên với chàng Kim được nữa.
,
Đã đành phận bạc khôn đền
tình chung
tình chung đúc lại mà thương yêu riêng một người, đây chỉ tình Kim Trọng. Đoạn này “nguyên truyện” viết: Kim Trọng nghe nói khóc đến nỗi đổ máu tươi, chết ngất đi một lúc, tỉnh rồi lại khóc. Viên ngoại trước cũng khóc dữ lắm, sau thấy chàng Kim thương tiếc Thuý Kiều như thế, mới gạt nước mắt khuyên rằng: Ván đã đóng thuyền, khóc cũng vô ích, chỉ thêm hại cho sức khoẻ.
."
Quá thương chút nghĩa nham bòng.
Nghìn vàng
thân ấy
thân của Kim Trọng. Viên ngoại thấy Kim Trọng khóc quá mới khuyên rằng: không lẽ cái thân quí báu như nghìn vàng mà lại chẳng coi trọng sao?
thì hòng bỏ sao?"
Dỗ dành khuyên giải trăm chiều,
Lửa phiền khôn dập, càng khêu mối phiền!
Thề xưa giở đến kim hoàn,
Của xưa lại giở đến đàn với hương.