Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Nàng rằng: "Phận thiếp đã đành,
Có làm chi nữa, cái mình bỏ đi!
Nghĩ chàng nghĩa cũ tình ghi,
Chiều lòng gọi có xướng tuỳ
mảy may
một chút ít.
.
Riêng lòng đã thẹn lắm thay,
Cũng đà
mặt dạn mày dày
ý nói mặt mày đã dạn dày rồi không còn biết xấu hổ nữa.
khó coi!
Những là âu yếm vành ngoài,
Còn toan mở mặt với người cho qua.
Lại như những thói người ta,
Vớt hương dưới đất, bẻ hoa cuối mùa.
Cũng nhơ giở nhuốc bày trò,
Còn tình đâu nữa
mà thù đấy thôi
chữ “mà” ở đây chỉ một sự phản ứng. Bản LVĐ, QVĐ và bản TĐ đã chép chữ “mà” thích hợp hơn. “Nguyên truyện”: Nếu chàng không nghĩ đến sự mây mưa, để cho thiếp quên tình, thì thiếp còn có thể mở mặt một chút để đối với chàng. Ví phỏng cứ nhất quyết lấy việc trước đây mà thiếp đã chịu nhục để làm nhục thiếp, thế thì chàng không phải yêu thiếp mà là thù thiếp vậy.
!
Người yêu ta xấu với người,
Yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau!
Thì còn em đó lọ cầu chị đây!
Chữ trinh còn một chút này
chữ trinh đây theo nguyên truyện là “thụ nhục chi trinh” chứ không chữ trinh của người con gái. “Thả thiếp thụ nhục chi trinh, duy tồn thứ nhất tuyến. Thảng lang tất tính thứ nhất tuyến nhi ô diệt chi, thiếp duy hữu cốt hoả hình tiêu, tái bất cảm phục thị cân trất hĩ”. = (Vả chăng chữ trinh đã bị nhục của thiếp chỉ còn một sợi nhỏ này, nếu chàng lại làm nhơ đứt mất đi thì thiếp chỉ còn cách xương nát thân tan, chứ không dám cầm cái khăn cái lược để hầu chàng nữa).
,
Chẳng cầm mộc vững thúc giày cho tan!
Còn nhiều ân ái chan chan,
Hay gì vầy cái hoa tàn mà chơi?"
Chàng rằng: "Gắn bó một lời,
Bỗng không cá nước chim trời lỡ nhau.
Xót người lưu lạc bấy lâu,
Tưởng thề thốt nặng cũng nhiều!