Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
"Bạc tình nổi tiếng lầu xanh,
"Một tay chôn biết mấy cành phù dung.
"Đà đao sắp sẵn chước dùng,
"Lạ gì một cốt một đồng xưa nay!
“Có ba
TRĂM
Hai bản A, B: BA MƯƠI; bản C, bản D và bản này: BA TRĂM. 300 thì vô lí: chắc TRĂM vốn là LĂM viết nhầm mà thành (LĂM > NHĂM > GIĂM, DĂM)!
lạng trao tay,
“Không
DƯNG
Có 2 biến thể NHƯNG/DƯNG. Trong từ điển HTC cho KHÔNG NHƯNG, nhưng ở DƯNG lại dẫn chính câu Kiều này.
chi có chuyện này trò kia.
“Bớt lời
KÊU
Trong câu này có 3 điểm không thống nhất giữa các văn bản:
- Ba bản Nôm cổ 1871, 1872, 1879 đều khắc BỚT LỜI KÊU; Hai bản A, B thì in là BỚT LỜI, LIỆU...
- Ở bản B: CHỚ SÂN SI; ở bản A: CHỚ GIÂY CHI. Bản này và hai bản C, D thì gần với bản A hơn, nhưng dùng thanh phù LAI, chắc không khớp với GIÂY mà thanh phù vốn là DI. Theo ý chúng tôi có lẽ phải đọc CHỚ RẦY CHI, với nghĩa là chớ “quở mắng, ngầy ngà” (HTC), tức với nghĩa tương đương, gần CHỚ SÂN SI (= chớ gây gổ, cũng theo HTC). Đọc RẦY được: LẦY cũng như viết chữ này!
- Cách nói bỏ lửng MÀ ĐỜI... ! có lẽ không thật rõ nghĩa, nên bản B đã đổi lại thành THIỆT ĐỜI. Phải chăng MÀ vốn là chữ MY/MỴ Hán Việt với nghĩa là “tổn hại”? (ĐDA/HVTĐ) Và bản B đổi thành THIỆT phải chăng là đọc theo nghĩa của chữ ấy?
chớ RẦY chi mà đời.”
Nàng rằng: "Thề thốt nặng lời,
“Có đâu mà lại
CÓ người
Bản này khắc CÓ, hai bản C, D khắc LÀ; còn B và A thì chuyển thành RA.
hiểm sâu.”
Còn đương suy trước nghĩ sau,
Mặt mo đã thấy ở đâu dẫn vào.
Sở khanh lên tiếng rêu rao:
“DỌ nghe rằng có con nào ở đây,
"Phao cho quyến gió rủ mây,
"Hãy xem có biết mặt này là ai?"
Nàng rằng: "Thôi thế thì thôi,
“Rằng không, thì cũng
LA TRỜI
Ở câu này, các bản A, B, C, D đều nhất trí: RẰNG KHÔNG THÌ CŨNG VÂNG LỜI RẰNG KHÔNG. Riêng ở bản này, VÂNG LỜI đã đổi thành LA TRỜI.
rằng không.”
Sở khanh quát mắng đùng đùng,
Bước vào vừa rắp thị hùng ra tay.