Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Từ rằng: “Tâm phúc tương [cờ/kì]
Phải người trăng gió vật vờ hay sao
Bấy lâu nghe tiếng má đào
Mắt xanh
Tích xưa: Nguyễn Tịch đời Tấn mắt có hai màu, thấy người đáng trọng nhìn thì mắt xanh, đáng khinh nhìn thì mắt trắng.
chẳng để ai vào, có không
Một đời được mấy anh hùng
Bõ chi cá chậu chim lồng mà chơi".
Nàng rằng: "Người dạy quá lời
Thân này còn dám xem ai làm thường
Chút riêng chọn đá thử vàng
Biết đâu mà gửi can tràng vào đâu
Ai cho kén chọn vàng thau tại mình".
Từ rằng: "Lời nói hữu tình
Khiến người lại nhớ câu
Bình Nguyên Quân
Có câu Đường thi đã Việt hoá: BIẾT AI GAN RUỘT NHƯ MÌNH, MUA TƠ THÊU LẤY TƯỢNG BÌNH NGUYÊN QUÂN. Bình Nguyên Quân là tướng nước triệu đời Chiến Quốc, có tính đãi khách rất hậu. Do Kiều nói “biết đâu mà gởi can tràng” nên Từ Hải nhắc tới Bình Nguyên Quân mà đối lại để tỏ ý đã hiểu.
Phỏng tin được một vài phần hay không”.
Thưa rằng: "Lượng cả bao dung
Tấn Dương
Đường Cao Tổ nổi lên từ đất Tấn Dương, Thái Nguyên. Đây Kiều đoán Từ Hải là bậc anh hùng có chí bá vương, nên mấy câu sau Từ khen lại “con mắt tinh đời, anh hùng biết giữa trần ai mới già”
được thấy mây rồng có phen
Rộng thương cỏ nội hoa hèn
Chút thân bèo bọt dám phiền mai sau".