Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Kiếp trần biết giũ bao giờ cho xong?
Hoa trôi nước chảy xuôi dòng,
Xót thân chìm nổi, đau lòng hợp tan.
Mảnh gương còn đó, phím đàn còn đây.
Đàn cầm khéo ngẩn ngơ dây,
Lò hương biết có kiếp này nữa thôi?
Bình bồng còn chút xa xôi,
Đỉnh chung sao nỡ ăn ngồi cho an!
Rắp mong
treo ấn từ quan
không muốn làm quan nữa thời treo ấn để đó trả lại nhà vua mà về ở ẩn.
,
Mấy sông cũng lội, mấy ngàn cũng qua.
Giấn mình trong áng
can qua
giáo mác, cũng như nói binh đao.
,
Vào sinh ra tử hoạ là thấy nhau.
Nghĩ điều trời thẳm vực sâu,
Bóng chim tăm cá biết đâu mà nhìn!
Nắng mưa đã biết mấy phen đổi dời?
Năm mây
tức mây năm sắc.
bỗng thấy
chiếu trời
tức chiếu của nhà vua (có vẽ mây năm sắc).
,
Khâm ban
(“khâm”: kính) vua ban cho.
sắc chỉ đến nơi rành rành.
Kim thì
cải nhậm
đổi đi làm quan ở nơi khác.
Nam Bình,
Chàng Vương cũng cải nhậm thành
Duy Dương
theo nguyên truyện thì là Dương Châu.
Sắm xanh xe ngựa vội vàng,
Hai nhà cũng thuận một ngày
phó quan
(“phó”: đi tới chỗ đã định trước) đi tới chỗ được bổ nhiệm làm quan. “Nguyên truyện”: Qua ba năm, Kim Trọng đổi sang huyện Nam Bình thuộc tỉnh Phúc Kiến làm chức huyện lệnh. Vương Quan cũng trúng giáp bảng (tiến sĩ) được bổ chức lệnh Tứ phủ ở Dương Châu.
.