Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Rỉ tai hỏi lại hoa tì trước sau.
Hoa
tức hoa tì.
rằng: "Bà đến bấy lâu,
Dón chân
đi nhẹ trên đầu ngón chân để không gây ra tiếng động.
đứng núp độ đâu nữa giờ.
Rành rành kẽ tóc chân tơ,
Mấy lời nghe hết, đã dư tỏ tường:
Bao nhiêu đoạn khổ tình thương.
Nỗi ông vật vã nỗi nàng thở than.
Ngăn tôi đứng lại một bên,
Chán tai rồi mới bước lên trên lầu."
Nghe thôi, kinh hãi xiết đâu:
Đàn bà thể ấy, thấy âu một người!
Nghĩ càng thêm nỗi đắng cay rụng rời!
Người đâu sâu sắc nước đời,
Mà chàng
Thúc phải ra người bó tay
Thúc là họ của Kỳ Tâm tức Thúc sinh. Chữ “thúc” lại có nghĩa là bó tay chịu thua (thúc thủ) được dùng ở đây như một cách chơi chữ của Nguyễn Du.
!
Thực tang
quả tang, có tang chứng rõ ràng trước mắt cũng như nói bắt được tại chỗ khi công việc đang xảy ra.
, bắt được dường này,
Máu ghen ai cũng chau mày cắn răng.
Thế mà im chẳng đãi đằng,
Chào mời vui vẻ, nói năng dịu dàng!
Giận dầu
chữ dầu có thể hiểu là “thế ru” hoặc cũng có thể coi như tiếng thêm lót như Tản Đà đã ghi chú. Câu 2013-2014 là mượn ý ở câu: “Nộ giả thường tình, tiếu giả bất khả trắc dã” của Ngư Triều Ân (đời Đường) có nghĩa là giận ấy là tình thường, cười ấy mới không sao lường được. Ở đây Thuý Kiều nghĩ rằng thấy việc như vậy mà Hoạn thư không tức giận như thường tình lại vẫn tươi cười vui vẻ thì thật là nham hiểm không thể lường được.
ra dạ thế thường,
Cười dầu mới thực khôn lường hiểm sâu.
Miệng hùm nọc rắn
ý nói nguy hiểm chết người.
ở đâu chốn này!