Tips: Click on any Hán-Nôm character to look it up in the dictionaries.
Ví chăng
ví chăng, nếu không.
chắp cánh cao bay,
Trèo cây lâu cũng có ngày bẻ hoa!
Phận bèo bao quản nước sa,
Lênh đênh đâu nữa cũng là lênh đênh.
Chỉn e
chỉ sợ.
quê quán một mình,
Tay không chưa dễ tìm vành ấm no!"
Nghĩ đi, nghĩ lại quanh co.
Phật tiền sẵn có mọi đồ kim ngân.
Bên mình giắt để
hộ thân
phòng bị cho thân mình gặp lúc khó khăn.
,
Lần nghe canh đã một phần trống ba.
Cất mình
nhảy qua.
qua ngọn
tường hoa
tường nhà ngăn cách với ngoài đường cái, vì ở chân tường hay trồng hoa nên gọi là “tường hoa”. Cũng có khi được dùng cho đẹp lời như “tường gấm”.
,
Lần đường theo bóng trăng tà về tây.
Tiếng gà điếm cỏ, dấu giày cầu sương
nên đọc là “Tiếng gà điếm nguyệt, dấu giày cầu sương”. Điềm canh dưới trăng, cầu ván có sương ướt. Câu thơ này mượn ý tư hai câu thơ của Ôn Đình Quân: “Kê thanh mao điếm nguyệt, nhân tích bản kiều sương” = tiếng gà gáy ở dưới bóng trăng bên điếm cỏ, vết chân người đi đã thấy có dấu để lại trên cái cầu gỗ có sương phủ. Câu thơ của Nguyễn Du còn tả thêm được tâm trạng của Thuý Kiều nghe tiếng gà gáy sợ trời sáng và thấy vết chân người sợ có kẻ đã đuổi theo.
.
Canh khuya thân gái dặm trường.
Phần e đường sá, phần thương dãi dầu.
Trời đông vừa rạng ngàn dâu,
Bơ vơ nào đã biết đâu là nhà!
Chùa đâu trông thấy nẻo xa,
Rành rành
Chiêu ẩn am
tên của chùa nhỏ này có ý nghĩa là chiêu gọi những người đi ẩn tránh.
ba
chữ bài
chữ đề.
.
Trụ trì nghe tiếng rước mời vào trong.
Giác Duyên sư trưởng lành lòng liền thương.