Tips: Nhấp vào kí tự Hán Nôm để tra cứu trong từ điển.
Nàng càng ủ liễu phai đào,
Trăm phần nào có phần nào phần tươi?
Đành thân cát lấp sóng vùi,
Cướp công cha mẹ thiệt đời thông minh.
Chân trời mặt bể lênh đênh,
Nắm xương biết gửi tử sinh chốn nào?
Duyên đâu
Chữ “duyên” nói về Từ Hải.
ai dứt tơ đào,
Nợ đâu
Chữ nợ nói về tù trưởng. Hai chữ “ai... ai” chỉ trời mà cũng chỉ Hồ Tôn Hiến. Người bàn trong sách “Ngu sơ tân chí” có viết rằng: “Hồ công đối với Thuý Kiều, sao không gả Kiều cho La Long Vân, và lại gả cho tù trưởng, thế là bụng dạ nghĩ ra làm sao? Hãy xem ngay sau khi Thuý Kiều bị bắt sống dẫn về, không chết ngay tức khắc, mà còn nghiễm nhiên đi mời rượu trước các viên Tham tá. Như vậy đủ biết nàng đã để ý vào ai rồi. Vậy thì việc đâm đầu xuống sông mà chết, không phải là báo Từ Minh Sơn...” Tản Đà cũng có phê bình rằng: “Tổng đốc có thương người bạc phận, Tiền Đường chưa chắc mả hồng nhan”. Vịnh Kiều (Thuý Kiều hầu rượu Hồ Tôn Hiến)
ai đã dắt vào tận tay!
Thân sao thân đến thế này,
Còn ngày nào cũng dư ngày ấy thôi!
Đã không biết sống là vui,
Tấm thân nào biết thiệt thòi là thương!
Một mình cay đắng trăm đường,
Thôi là nát ngọc tan vàng thì thôi!