Tips: Nhấp vào kí tự Hán Nôm để tra cứu trong từ điển.
Nỗi thương nói chẳng hết lời,
Tạ từ sinh mới sụt sùi trở ra.
Vội về sửa chốn vườn hoa,
Rước mời viên ngoại ông bà cùng sang.
Thần hôn chăm chút lễ thường,
Dưỡng thân thay tấm lòng nàng ngày xưa.
Đinh ninh mài lệ chép THƠ,
Cắt người tìm
TÕI
Bản 1875, bản 1884 cũng TÌM TÕI như bản A. Hay là DÕI, vì thanh phù là ĐỘI? Hay dị bản ở câu 2828: LÂM THANH ở A, B: LÂM TRI ở C, D và bản này.
đưa tờ nhắn nhe.
Biết bao công mượn của thuê,
Lâm tri mấy độ đi về dặm khơi.
Người một nơi hỏi một nơi,
Mênh mông nào biết bể trời nơi nao?
Sinh càng thảm thiết khát khao,
Như nung gan sắt như bào lòng son.
Ruột tằm ngày một héo
DON
Đúng là HÉO HON đọc nghe rất hợp, nhưng căn cứ mặt chữ thì không phải HON! Đây là chữ DÒN có ghi ở trong từ điển Nôm. Dạng cổ của DÒN là DON (còn dùng ở vùng Nghệ Tĩnh) và CHON (còn dùng ở vùng Bình Trị Thiên). Trong từ điển HTC lại cho cứ liệu cuối thế kỉ 19: HÉO DON = “khô héo, gầy mòn”. Vậy phải đọc như ở HTC.
.
Tuyết sương ngày một hao
MÒN
Chữ MÒN khắc không chuẩn, trông gần như chữ BỆNH!
hình ve.
Thẩn THƠ lúc tỉnh lúc mê,
Máu theo nước mắt
HỒN
Chữ HỒN cũng vậy.
lìa chiêm bao.
Xuân huyên lo sợ xiết bao,
Quá ra khi đến thế nào mà hay!