Tips: Nhấp vào kí tự Hán Nôm để tra cứu trong từ điển.
Bóng hồng nhác thấy nẻo xa
Xuân lan thu cúc mặn mà
cả đôi
B-T: Cả HAI, hợp vần với tài ở câu sau hơn.
Người quốc sắc kẻ thiên tài
Tình trong như đã mặt ngoài còn e
Chập chờn cơn tỉnh cơn mê
Rốn ngồi chẳng tiện dứt về
chỉn
e rằng, chỉn khôn: e không thể được.
khôn
Bóng tà như giục cơn buồn
Khách đà lên ngựa người còn
ghé theo
trông theo, tiếng cổ ghé nghĩa là nhìn.
Dưới cầu nước chảy trong veo
Bên cầu tơ liễu bóng chiều
la tha
B-T: THƯỚT tha.
Kiều từ trở gót trướng hoa
Mặt trời gác núi chiêng đà thu không
Mảnh trăng
B-T: GƯƠNG NGA.
chênh chếch dòm song
Vàng gieo đáy nước cây lồng bóng sân
Hải đường rã ngọn đông lân
Giọt sương
treo
B-T: GIEO, chữ Nôm gieo 招 cũng có thể đọc treo. Con chữ đơn giản này từng được tranh luận nhiều. Hai nhà thơ bậc thầy Tản Đà và Xuân Diệu đều cho chữ này phải đọc là CHÍU (không phải CHĨU). Chúng tôi tra từ điển Nôm cả hai chữ gieo 招 và treo 撩 không có âm CHÍU hay CHĨỤ Theo quan điểm “vật lý học” thì cái gọi là “nặng” của sương bất quá thì bằng mua nhỏ, vậy cành xuân la đà là vừa vặn.
nặng cành xuân la đà
Một mình lặng ngắm bóng nga
Rộn đường gần với nỗi xa bời bời
Người mà đến thế thì thôi
Đời phồn hoa cũng là đời bỏ đi