Tips: Nhấp vào kí tự Hán Nôm để tra cứu trong từ điển.
Hoá nhi
trẻ tạo, gọi như vậy là có ý trách ông trời (đấng tạo hoá) như đứa trẻ con hay bày ra lắm chuyện khi thế này khi thế khác làm khổ người ta.
thật có nỡ lòng,
Làm chi
giày tía vò hồng
giày vò những đoá hoa màu tía màu hồng, ý nói giày vò người con gái đẹp.
lắm nau
lắm cơn đau lòng, lắm nỗi khổ sở.
!
Một đoàn
toán người nhà của Tú bà.
đổ đến trước sau,
Vuốt đâu dưới đất, cánh đâu trên trời
nên đọc là “Vuốt đâu xuống đất, cánh đâu lên trời”. Cả câu ý nói không còn cách trốn đi đâu được nữa vì muốn xuống đất cũng không có vuốt, muốn lên trời cũng không có cánh.
?
Tú bà
tốc thẳng
xông thẳng tới.
đến ngay,
Hằm hằm
vẻ giận dữ nóng nảy.
áp điệu một hơi lại nhà.
Hưng hành
đánh đập tàn nhẫn.
chẳng hỏi, chẳng tra,
Đang tay vùi liễu, giập hoa tơi bời.
Thịt da ai cũng là người,
Lòng nào hồng rụng, thắm rời chẳng đau!
Hết lời
thú phục
chịu nhận tội.
,
khẩn cầu
năn nỉ kêu xin tha cho.
,
Uốn lưng núi đổ, cất đầu máu sa
nên đọc là “Uốn lưng thịt đổ, cất đầu máu sa”. Câu này tả một cách quá đáng cái cảnh “hồng rụng thắm rời” ở câu trên.
.
Rằng: "Tôi chút phận đàn bà,"
Nước non lìa cửa, lìa nhà đến đây.
Thân này đã đến thế này thì thôi!
Phận tôi đành vậy, vốn người để đâu
Thuý Kiều đã nói đúng tâm lý Tú bà, nếu nàng có chết đi thì cái thân nàng đành chịu vậy chứ cái vốn của Tú bà (450 lạng bạc) sao lại để đâu mà không nghĩ đến.
?
Thân lươn
con lươn ở dưới bùn còn không quản lấm đầu thì cái thân hèn này đâu còn ngại việc gì.
bao quản lấm đầu,
Xót lòng trinh bạch
Thuý Kiều cũng tự nhận mình chỉ còn một chút lòng trinh bạch, chứ tấm thân nàng đâu còn có trong trắng nữa. Nàng đã ăn nằm với Mã Giám sinh và Sở khanh rồi đâu còn “nước trước” để khách bẻ hoa nữa.
từ lâu đến giờ"
Bắt người
bảo lãnh
đứng đảm bảo nhận lãnh trách nhiệm.
làm tờ
cung chiêu
làm tờ khai nhận mọi tội lỗi.
.
Bày vai
băng vai, ngang vai, cùng lứa.
có ả Mã Kiều,
Xót nàng, ra mới đánh liều
chịu đoan
chịu làm giấy cam đoan đứng ra bảo lãnh.
.