Tips: Nhấp vào kí tự Hán Nôm để tra cứu trong từ điển.
"Nghề chơi cũng lắm công phu,
Làng chơi
chỉ chung bọn gái tiếp khách và bọn khách tới chơi ở thanh lâu. Cũng dùng để gọi chỗ thanh lâu.
ta phải biết cho đủ điều."
Nàng rằng: "mây gió dập dìu,
Liều thân
ý nàng Kiều nói dù có phải tiếp khách thì cũng phải liều thân cho họ thoả lòng chứ còn biết làm sao hơn được nữa.
thì cũng phải liều thế thôi!"
Mụ rằng: "Ai cũng như ai,
Người ta ai mất [tiền] hoài đến đây?
Ở trong còn lắm điều hay,
Nỗi đêm khép mở,
nỗi ngày riêng chung
ý nói về ban ngày thì tiếp khách có thể nói chuyện với riêng một người hay với nhiều người.
.
Này con thuộc lấy làm lòng:
Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề.
Chơi cho liễu chán hoa chê,
Cho lăn lóc đá, cho
mê mẩn đời
ý nói chiều đãi khách sao cho họ phải say mê không còn biết sự gì khác nữa.
.
Khi
khoé yểu
nên đọc là “khoé hạnh”. (“Hạnh”: quả hạnh) Thơ của Trương Nguyên Nhất có câu: “Tiên tác hạnh tử nhãn khổng” = làm ngay ra con mắt quả hạnh. Cả câu ý nói khi khách nhìn mình thì mình phải đưa mắt liếc tình, phải đưa mày gợi tình sao cho khách thấy đầu mày cuối mắt càng nhìn càng yêu.
lúc nét ngài,
Khi ngâm ngợi nguyệt, khi cười răn hoa.
Đều là nghề nghiệp trong nhà,
Đủ ngần ấy nết mới là
người soi
người sành sỏi biết đủ mọi ngón chơi.
.
Gót đầu vâng dạy mấy lời,
Dường
chau nét nguyệt
nhăn lông mày vì ngượng ngùng, e sợ trước những lời dạy của Tú bà.
, dường
phai vẻ hồng
tái mặt đi vì ngượng ngùng e sợ. “Vẻ hồng”: là vẻ mặt hồng hào của người con gái.
.
Những nghe nói đã thẹn thùng,
Nước đời
cảnh ngộ ở đời, nỗi đời, trò đời.
lắm nỗi lạ lùng
khắt khe
cay nghiệt, điêu đứng, éo le (do những kẻ bụng dạ hẹp hòi, ác độc gây ra để hành hạ người ta).
!
Tủi mình cửa các phòng khuê,
Vỡ lòng
bắt đầu học, cũng nói như “khai tâm”.
, học lấy những nghề nghiệp hay!
Khéo là
mặt dạn mày dày
ý nói trơ ra rồi không còn biết xấu hổ gì nữa.
,
Kiếp người đã đến thế này thì thôi!