Tips: Nhấp vào kí tự Hán Nôm để tra cứu trong từ điển.
Khi hương sớm, khi mây trưa,
Bàn trà điểm nước, đường tơ hoạ đàn.
Miệt mài trong cuộc
truy hoan
chạy theo sự vui chơi.
,
Càng quen
thuộc nết
hiểu được tính nết, biết là người tốt.
, càng dan díu tình.
Lạ cho cái
sóng khuynh thành
ý nói con mắt người phụ nữ đẹp long lanh như sóng nước chỉ liếc một cái là có thể làm nghiêng được thành, tức làm cho người ta phải xiêu lòng.
,
Làm cho đổ quán xiêu đình như chơi!
Thúc sinh quen nết
bốc rời
ngày xưa người ta xâu tiền thành chuỗi, khi lấy ra phải đếm từng đồng. Thúc sinh cứ quen thói bốc tiền rời từng nắm để tiêu. Ý nói tiêu không tiếc tiền, hoang phí. Tản Đà chép là “bốc trời” và giảng là cái thói ngông. Nhưng đó chỉ là do suy luận chứ ở các bản chữ nôm đều viết 卜 淶 “bốc rời”.
,
Trăm nghìn đổ một trận cười như không!
Mụ càng tô lục chuốt hồng,
Máu tham hễ thấy
hơi đồng
hơi tiền (tiền đúc bằng đồng).
thì mê,
Dưới trăng quyên đã gọi hè,
Đầu tường
lửa lựu
hoa lựu nở đỏ chói trông như đốm lửa.
lập loè đâm bông.
Buồng the phải buổi thong dong,
Thang lan
nước tắm nấu sôi có bỏ thêm hoa lan vào cho thơm.
rủ bức trướng hồng
tẩm hoa
cũng như tắm, ho chữ “mộc hoa”. Cả câu ý nói Thuý Kiều đun nước thơm rồi buông màn tắm.
.
Rõ màu trong ngọc trắng ngà,
Dày dày sẵn đúc một toà thiên nhiên!
Sinh càng
tỏ nét
nhìn rõ những đường nét của thân hình Thuý Kiều lúc đang tắm. Chữ 涅 có thể phiên âm là “nết” hoặc “nét”. Ở câu 1300 chữ 涅 phiên là “nết” thì đúng (càng quen thuộc nết càng dan díu tình) nhưng ở câu 1313 phải phiên là “nét” mới có nghĩa và mới hợp với câu “Dày dày sẵn đúc một toà thiên nhiên”.
càng khen,
TẢ tình tay thảo một thiên
luật Đường
thơ làm theo luạt đời nhà Đường. Ở nguyên truyện, Thúc sinh đã làm một bài thơ thất ngôn bát cú.
.
Nàng càng: "Vâng biết lòng chàng,
Lời lời châu nguyệt hàng hàng gấm thêu.
Hay hèn, lẽ cũng
nối điêu
(“điêu”: loài chồn đuôi to lông dài) ở Trung Quốc xưa các quan ngự sử đội mũ có làm ngù bằng đuôi điêu. Đến cuối đời Tấn, Triệu Vương Luân cướp được ngôi vua, phong quan chức bừa bãi cho bọn tôi tớ nên không kiếm đủ đuôi điêu làm ngù mũ. Người đời bấy giờ có câu giễu rằng: “Điêu bất túc, cẩu vĩ tục” = đuôi điêu không đủ thì nối bằng đuôi chó. Đây là lời nói khiêm của Thuý Kiều không nối lời hoạ lại.
,
Nỗi quê nghĩ một hai điều ngang ngang.
Lòng còn gửi áng
mây vàng
mây màu vàng. “Cỗ thi”: Thiên thượng hoàng vân ảnh, du tử hà thời qui = trên trời có bòng mây vàng, khách phuơng xa đi bao giờ về. Mây vàng là nói đến lòng nhớ nhà, nhớ cha mẹ. Bản KOM chép là “mây Hàng” thì không đúng hẳn với tích Địch Nhân Kiệt vì điển này nói đến mây trắng chứ không phải mây vàng.
,
Hoạ vần, xin hãy chịu chàng hôm nay".